“Người đại trí đối diện nghịch cảnh bằng tâm an: chấp nhận để hiểu, phản tỉnh để trưởng thành, và tùy duyên để vượt qua.”
Người có tâm bất biến là người đạt đến cảnh giới của trí tuệ và tĩnh tại nội tâm. Khi đối diện với nghịch cảnh, họ không hoảng loạn, không phản ứng theo bản năng, mà chấp nhận mọi việc như một phần tất yếu của đời sống. Không phải là buông xuôi, mà là thấu hiểu quy luật vô thường, biết rằng mọi khổ đau rồi cũng qua, mọi thành công hay thất bại chỉ là những đợt sóng trên mặt nước tâm.
Sau khi chấp nhận, người trí lại phản tỉnh — quay vào soi xét chính mình. Họ không đổ lỗi cho hoàn cảnh hay người khác, mà xem nghịch cảnh là tấm gương để rèn luyện bản thân, để nhận ra những chấp trước, vọng tưởng, và giới hạn của chính mình.
Cuối cùng, họ tùy duyên mà hành, không cưỡng cầu, không cố ép đời phải theo ý mình, mà hành động phù hợp với hoàn cảnh, giữ tâm an mà vẫn làm hết sức. Như dòng nước mềm mại chảy quanh tảng đá, họ đi qua mọi trở ngại bằng sự kiên định trong tâm và linh hoạt trong hành.
Tâm họ không phải là tảng đá lạnh lẽo, mà là mặt hồ sâu lặng — dù gió có thổi, sóng chỉ nổi trên bề mặt, còn đáy hồ vẫn bình an.
- Lộc Thiên Phát Sưu Tầm-

.png)
